Thứ Năm, 25 tháng 8, 2011

Họ không phải là trẻ con!

Mình không phải là fan của trang TDN và cũng từng không đồng ý với nhiều bài của nhà báo bỏ báo viết blog này. Với bài viết này thì khác, mình cho rằng góc nhìn của Trương Duy Nhất trong bài này rất được.
Trên fb, trên blog và ngoài đời, mình thấy rằng rất nhiều người chân không đi biểu tình nhưng lòng biểu tình, rất nhiều bạn bè mình đồng tình với biểu tình và hầu như ai cũng lắc đầu ngán ngẩm với kiểu hành xử của CQ Thủ đô.
Kiểu hành xử thế này chỉ tạo ra hiệu ứng ngược thôi!
Mình cũng mặc áo No-U và chắc chắn chả ai có thể "kích động, xúi giục" mình cả!
Và cũng đừng ai thuyết phục mình yêu nước phải đúng cách! Nhá! 
Mỗi người yêu nước và thể hiện tình yêu đó theo cách của mình!

Bài của Trương Duy Nhất

bieu tinh ha noi Phương cách tuyên truyền và xử lý trong nhiều vụ việc, đặc biệt là những việc có yếu tố chính trị “nhạy cảm”, nếu không bĩnh tĩnh nhìn nhận lại để thay chỉnh thì chẳng những phản tác dụng, phản tuyên truyền mà nguy hiểm hơn nhiều khi thành… phản động!
   Xử lý mấy nhóm người biểu tình bằng cách kết tội họ bị các thế lực thù địch “kích động xúi giục” thì chẳng thuyết phục được ai. Nếu quả thật những người xuống đường biểu tình kia chỉ là loại dễ bị “kích động xúi giục”, thì tôi nghĩ cũng không đáng bận tâm làm gì, cần gì phải mở những chiến dịch tuyên truyền tấn công rầm rộ đến thế, cần gì phải huy động lực lượng công an ồn ào đến vậy.
          Tôi chưa xuống đường biểu tình lần nào. Nhưng giả như có thì đó cũng chẳng phải do bị ai “kích động xúi giục” cả. Con gái tôi khoác áo No – U, nhiều lần đòi ra Hà Nội biểu tình với bác Nguyên bác Tạo bác A, nhưng tôi tin đó là ý thức tự thân, chứ nó không trẻ con đến mức bị bác Nguyên bác Tạo bác A “kích động xúi giục”. Đến như tôi là ba của nó mà cũng không dám nghĩ là mình có thể “kích động xúi giục” được con gái, huống chi là bọn “phản động” nào.

          Ngay cả đứa con gái của mình tôi còn tin không ai “kích động xúi giục” nổi, huống chi những “lão già” như Nguyên Ngọc, Chu Hảo, Nguyễn Huệ Chi… Tôi không tin những Giáo sư Chu Hảo, Nguyễn Huệ Chi, Phạm Duy Hiển, Ngô Đức Thọ, Giáo sư Tiến sĩ khoa học Nguyễn Đông Yên, Lâm Quang Thiệp, Tiến sĩ Nguyễn Quang A, Nguyễn Văn Khải, Nguyễn Xuân Diện, Nguyễn Hồng Kiên, nhà văn Nguyên Ngọc, Nguyễn Trọng Tạo, Phạm Xuân Nguyên, Vũ Ngọc Tiến, Đỗ Trung Quân, cùng những nhân vật lẫy lừng như Huỳnh Tấn Mẫm, Lê Hiếu Đằng, Nguyễn Quốc Thái, Nguyễn Đình Đầu… lại dễ bị “kích động xúi giục” đến thế. Nói thế chẳng hóa ra xem họ toàn là thứ… trẻ con sao?

bieu tinh ha noi 

          Cái tội “kích động xúi giục” không hiểu từ bao giờ bỗng dưng hay nhảy xổm vào miệng lưỡi của các nhà tuyên truyền.
          Vài tốp đồng bào dân tộc thiểu số bỏ làng vượt biên cũng bị qui là do “bọn xấu kích động xúi giục”. Không hiểu sao người ta dám xem thường đồng bào đến vậy. Ở Mỹ hoặc nhiều quốc gia dân chủ, nếu cứ mở mồm bảo người dân tộc thiểu số là thiếu hiểu biết, thiếu thông tin nên bị “bọn xấu lôi kéo, kích động xúi giục” là nguy đấy, bởi nói vậy chẳng khác chi kỳ thị sắc tộc. Mà cái tội miệt thị, kỳ thị sắc tộc này lại là tội to, và là điều tối kỵ bất cứ nhà cầm quyền nào cũng phải ý thức tránh.
          Tôi không ngây thơ đến mức không nhìn thấy những tác động có thể có từ các phe nhóm, tổ chức chống Cộng cực đoan. Nhưng thật sự như tôi đã nói nhiều viết nhiều rồi: chống Cộng theo kiểu lối các phong trào dân chủ chửi bậy hiện thời thì chống được cái gì và lôi kéo được ai? Đâu phải dễ gì “kích động xúi giục” hay lôi kéo được dân chúng. Nhìn trên mạng đấy: các trang weblog chống đối chế độ một các khiên cưỡng và mù quáng mọc ra nhan nhản nhưng bị cộng đồng mạng bài xích, nhiều trang tự chết, nhiều anh cố đấm ăn xôi nhưng chẳng tác dụng gì, thậm chí chẳng ai đoái hoài… Nhận thức của người dân bây giờ rất khác, họ đủ trình độ để nhận biết và lựa chọn, chứ không phải dễ gì áp đặt, kích động, lôi kéo.
          Cứ tư duy và hành xử như vậy, thì không khéo bọn “phản động” cũng lại nhìn suy ngược và xem thường Cộng sản, rằng Hồ Chí Minh bị Mác – Lê lôi kéo xúi giục, Việt Nam theo mô hình Cộng sản chẳng qua cũng chỉ vì bị Liên Xô, Trung Quốc “kích động xúi giục” sao? Và những phương cách trấn áp thô bạo, súc vật với người biểu tình vừa qua của chính quyền cũng là do bị Trung Quốc “kích động xúi giục” sao?
          Bình tĩnh nhìn lại vậy mới thoát được trong hướng tìm cách xử lý những vấn đề chính trị nhạy cảm, đặc biệt là xử lý các vụ việc chống đối, bất đồng. Nên nhìn xét trong những nguyên nhân nội tại, chứ không phải cái gì cũng đem đổ vấy cho bọn “kích động xúi giục” bên ngoài. Nghe thế nó vừa trẻ con, lại yếu hèn, vô trách nhiệm và… phản động!
          Nhìn được như thế, sẽ có cách xử lý khôn ngoan hơn những trò khiêng đạp như súc vật vừa qua. Thậm chí, những phương cách súc vật ấy không những không làm ổn định được tình hình, mà ngược lại còn “kích động” thêm sự tức giận, bất đồng.
          Một nhà nước mạnh, thể chế mạnh thì mọi trò “kích động xúi giục” kia nếu có cũng chỉ là trò hề. Cơ thể khỏe mạnh, sức đề kháng tốt thì ngán gì mấy loại vi trùng “kích động xúi giục” ấy?

IMG_2685

http://truongduynhat.vn/?p=3252

BONUS (Lấy từ trang Ba Sàm)

Giấy này là giấy gì vậy!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét