EM RA THĂM BẾN CẢNG, THĂM CHÚ Ở HẢI QUÂN
Mai Thanh Hải Blog - Một trong những "mơ ước lớn lao" của nhóc tỳ nhà mình là lớn lên, sẽ vào bộ đội Hải quân để "lái tàu chiến, đuổi... tàu khựa". Chính vậy nên khi mình hứa: "Cuối tuần, đưa cả 2 chị em xuống chơi bến cảng với các chú Hải quân", các nhóc nhà mình nhảy tưng tưng, hò reo "Ầu Zê" ầm ĩ khiến cả nhà lườm đến rách mắt: "Dê gà cái gì?". Quát vậy thôi, chứ cũng vui lây khi con thích những điều mà nhiều trẻ khác không thích (ví như: Xem hạ cờ Tổ quốc buổi tối ở Lăng Bác; thăm quan Quảng Trị - Đồng Lộc, không chịu ngồi trong xe mà cũng lon ton theo ba mẹ, đội nắng xuống thắp hương cho các Liệt sĩ...) và cảm nhận là con đã lớn, có ý thức dân tộc - yêu đất nước, không thờ ơ với những gì người khác dành cho mình.
Những lần theo ba mẹ đến thăm các chú bộ đội, các nhóc rất hồn nhiên dắt nhau đi chơi trong doanh trại, nói chuyện líu lo với các chú, từ lính mới nhập ngũ tò te gọi gái nhà mình là "em" xưng "anh", cho đến các chú bác chỉ huy, có con lớn... như mình. Đuổi nhau chơi ngoài sân, trong nhà, có bị vấp ngã, cộc đầu cũng chẳng khóc lóc gì, phủi đít đứng dậy hô: "Bộ đội thế là thường" khiến lính nhà ta, đang xuýt xoa thay cháu cũng bật cười, vỗ tay rầm rầm. Đến bữa ăn, các nhóc cũng ngay ngắn chiếm 2 ghế ngồi "mâm 6" và tự động gắp thức ăn, chan canh chén ngon lành...
Bộ đội là thế đấy. Nhưng với các chú Hải quân, lũ lít nhít cực thích. Mình nghĩ mãi, không cắt nghĩa nổi. Về sau mới tạm bằng lòng với lý do: Tụi nhóc khoái tắm biển, nhìn ngắm biển. Các chú Hải quân lại toàn đóng quân ở ven biển, cửa sông, trong vịnh, toàn những nơi sóng nước. Không thích mới lạ.
Thêm nữa, xuống chơi với các chú Hải quân, tụi nhóc toàn được chén hải sản (trong khi ba và cách chú bác cứ ngồi uống rượu tì tì, chả uống bia làm gì cho... căng bụng). Ăn chơi, ngủ nghê xong, lại được mặc quân phục Hải quân diêm dúa ("nhanh như điện, diện như Hải quân" mà), kéo nhau chụp ảnh điệu đàng.
Với mình, lần nào đưa trẻ con xuống chơi với Hải quân, đều nhớ đến bài thơ "Bến cảng Hải Phòng" trong sách giáo khoa, phải ê a thuộc lòng từ hồi Trường làng ngày xưa. Bây giờ, không biết bài thơ này có còn trong giáo trình dạy trẻ con không, hay lại bị rút ra thay vào đó những bài quái quỷ nào đấy, theo các đợt cải lùi của ngành Giáo dục, cứ vài năm 1 lần, để thiên hạ biết là ngành vẫn còn nhiều người... đút chân gầm bàn?. Thế nhưng với mình, bài đó cực hay, cực dễ nhớ và rất ý nghĩa trong bảo vệ chủ quyền biển đảo...
Bây giờ lớn rồi, mình càng thấy bài thơ hay hơn và cũng dạy lũ nhóc học thuộc. Lý do rất đơn giản: Mình chơi với Tác giả bài thơ. Đó là Tiến sĩ Sử học Nguyễn Hồng Kiên (hiện đang công tác tại Viện Khảo cổ học, Viện Khoa học Xã hội Việt Nam), đồng thời cũng là Blogger Gốc Sậy hơi bị nổi tiếng bởi những bài viết mang tính phản biện, trong lĩnh vực Văn hóa - Sử học (nhưng từ khi bị bọn Sinh Tử Lệnh đột nhập lấy trộm đồ, đốt nhà, bác Kiên chán, chẳng buồn xây lại nhà nữa).
Đợt vừa rồi, bác Kiên rất chăm đi "uống cà phê Cột Cờ sáng chủ nhật" với tư cách 1 người đưa tin, tường thuật lại diễn biến "cuộc cà phê" và gửi các trang Blog khác đăng tải. Thậm chí lần gần đây, bác Kiên còn bị anh em Công an nhân dân "Vì nước quên dân, vì thân phục vụ" đẩy lên xe buýt cùng vài chục các bác khác, đưa về tận Mễ Trì... hỏi chuyện từ sáng đến trưa.
Ơ! Không hiểu là trong quá trình tìm hiểu và đẩy bác Kiên Gốc Sậy lên xe, đưa về đồn Công an, anh em An Linh nhân dân có tìm hiểu kỹ nhân thân và biết đó là tác giả của bài thơ, mà hàng triệu người Việt đã đọc, học thuộc ngay từ khi học cấp I xa xưa, để hình thành - hun đúc và giữ gìn trong tâm tưởng cái khái niệm về "biển đảo quê hương", "bộ đội Hải quân", "bảo vệ chủ quyền lãnh thổ" không nhỉ?. Nếu không biết, thì nghiệp vụ hơi bị non đấy và có thể, nên đọc thuộc (thậm chí chỉ cho mọi người cùng đọc).
Nhưng thôi, đấy là chuyện của các chú An Linh. Các chú ý muốn làm gì, không muốn làm gì chả được. Cái mình quan tâm ở đây là bài thơ của bác Nguyễn Hồng Kiên Gốc Sậy, được tụi nhóc nhà mình học thuộc, líu lo đọc suốt dọc đường từ Hà Nội xuống với các chú Hải quân Vùng I cuối tuần vừa rồi. Nghe tụi nhóc nhà mình đọc, các chú Hải quân lại... vỗ tay rầm rầm. Ối lính mới nhập ngũ, thậm chí là sĩ quan đào tạo chính quy trong Học viện cứ ngẩn người, vò đầu bứt tóc: "Bài thơ hay, dễ thuộc thế này, sao bây giờ mới biết nhỉ?"... Mấy ông bạn mình thì gật gù: "Mấy chục năm, đọc lại vẫn hay!".
Xin trân trọng giới thiệu bài thơ "Bến cảng Hải Phòng" mà bác Kiên Gốc Sậy làm hồi còn bé tý, trong cái hoàn cảnh rất thật: "Tôi ra Hải Phòng thăm ông chú, nhìn tàu bè ngợp quá, làm ngay bài thơ ông ợ!" như đã kể với mình, bên bàn bia hơi vỉa hè. Tranh thủ, mình giới thiệu luôn mấy hình lũ nhóc và "đại ca của lũ nhóc", cùng gia đình mấy người bạn tham dự "Khóa huấn luyện ngắn giờ trong Học kỳ Quân đội Hải quân" cuối tuần, để lũ trẻ con biết về khái niệm "Bảo vệ chủ quyền biển đảo"...
---------------------------------------------------------
Em ra thăm bến cảng
Thăm chú ở Hải quân
Lúc trời vừa hửng sáng
Sương sớm đang tan dần.
Giữa mặt nước mênh mông
Những ngôi nhà đồ sộ
Tường xanh viền băng đỏ
Nổi bồng bềnh bồng bềnh
Không không phải nhà đâu
Tàu Hải quân ta đó
Xếp hàng nối đuôi nhau
Trông như từng dãy phố.
Khi mặt trời lên tỏ
Nước xanh chuyển màu hồng
Cờ trên tàu như lửa
Sáng bừng cả mặt sông.
Hôm nay nghỉ trong cảng
Ngày mai tàu ra khơi
Kéo cao cờ Tổ quốc
Cho sáng biển sáng trời.
(Bài thơ này, hiện mình được biết có 1 giáo trình dạy mầm non đưa vào, kèm theo xếp hình minh họa cho các cháu, nhưng không hiểu là lớp dành cho lứa tuổi nào. Bạn nào biết được, chỉ cho mình với)
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------
http://maithanhhaiddk.blogspot.com/2011/08/em-ra-tham-ben-cang-tham-chu-o-hai-quan.html
"Học kỳ Hải quân" dành cho cả bé lẫn... lớn |
Gái cả đứng trước biển, lúc hoàng hôn |
Những lần theo ba mẹ đến thăm các chú bộ đội, các nhóc rất hồn nhiên dắt nhau đi chơi trong doanh trại, nói chuyện líu lo với các chú, từ lính mới nhập ngũ tò te gọi gái nhà mình là "em" xưng "anh", cho đến các chú bác chỉ huy, có con lớn... như mình. Đuổi nhau chơi ngoài sân, trong nhà, có bị vấp ngã, cộc đầu cũng chẳng khóc lóc gì, phủi đít đứng dậy hô: "Bộ đội thế là thường" khiến lính nhà ta, đang xuýt xoa thay cháu cũng bật cười, vỗ tay rầm rầm. Đến bữa ăn, các nhóc cũng ngay ngắn chiếm 2 ghế ngồi "mâm 6" và tự động gắp thức ăn, chan canh chén ngon lành...
Bộ đội là thế đấy. Nhưng với các chú Hải quân, lũ lít nhít cực thích. Mình nghĩ mãi, không cắt nghĩa nổi. Về sau mới tạm bằng lòng với lý do: Tụi nhóc khoái tắm biển, nhìn ngắm biển. Các chú Hải quân lại toàn đóng quân ở ven biển, cửa sông, trong vịnh, toàn những nơi sóng nước. Không thích mới lạ.
Gái em rất nghiêm trang, như... thuyền trưởng |
Thêm nữa, xuống chơi với các chú Hải quân, tụi nhóc toàn được chén hải sản (trong khi ba và cách chú bác cứ ngồi uống rượu tì tì, chả uống bia làm gì cho... căng bụng). Ăn chơi, ngủ nghê xong, lại được mặc quân phục Hải quân diêm dúa ("nhanh như điện, diện như Hải quân" mà), kéo nhau chụp ảnh điệu đàng.
Với mình, lần nào đưa trẻ con xuống chơi với Hải quân, đều nhớ đến bài thơ "Bến cảng Hải Phòng" trong sách giáo khoa, phải ê a thuộc lòng từ hồi Trường làng ngày xưa. Bây giờ, không biết bài thơ này có còn trong giáo trình dạy trẻ con không, hay lại bị rút ra thay vào đó những bài quái quỷ nào đấy, theo các đợt cải lùi của ngành Giáo dục, cứ vài năm 1 lần, để thiên hạ biết là ngành vẫn còn nhiều người... đút chân gầm bàn?. Thế nhưng với mình, bài đó cực hay, cực dễ nhớ và rất ý nghĩa trong bảo vệ chủ quyền biển đảo...
Bây giờ lớn rồi, mình càng thấy bài thơ hay hơn và cũng dạy lũ nhóc học thuộc. Lý do rất đơn giản: Mình chơi với Tác giả bài thơ. Đó là Tiến sĩ Sử học Nguyễn Hồng Kiên (hiện đang công tác tại Viện Khảo cổ học, Viện Khoa học Xã hội Việt Nam), đồng thời cũng là Blogger Gốc Sậy hơi bị nổi tiếng bởi những bài viết mang tính phản biện, trong lĩnh vực Văn hóa - Sử học (nhưng từ khi bị bọn Sinh Tử Lệnh đột nhập lấy trộm đồ, đốt nhà, bác Kiên chán, chẳng buồn xây lại nhà nữa).
Bác Kiên Gốc Sậy (đeo kính, cầm máy ảnh, hàng đầu) |
Đợt vừa rồi, bác Kiên rất chăm đi "uống cà phê Cột Cờ sáng chủ nhật" với tư cách 1 người đưa tin, tường thuật lại diễn biến "cuộc cà phê" và gửi các trang Blog khác đăng tải. Thậm chí lần gần đây, bác Kiên còn bị anh em Công an nhân dân "Vì nước quên dân, vì thân phục vụ" đẩy lên xe buýt cùng vài chục các bác khác, đưa về tận Mễ Trì... hỏi chuyện từ sáng đến trưa.
Ơ! Không hiểu là trong quá trình tìm hiểu và đẩy bác Kiên Gốc Sậy lên xe, đưa về đồn Công an, anh em An Linh nhân dân có tìm hiểu kỹ nhân thân và biết đó là tác giả của bài thơ, mà hàng triệu người Việt đã đọc, học thuộc ngay từ khi học cấp I xa xưa, để hình thành - hun đúc và giữ gìn trong tâm tưởng cái khái niệm về "biển đảo quê hương", "bộ đội Hải quân", "bảo vệ chủ quyền lãnh thổ" không nhỉ?. Nếu không biết, thì nghiệp vụ hơi bị non đấy và có thể, nên đọc thuộc (thậm chí chỉ cho mọi người cùng đọc).
Các Fan hâm mộ bác Kiên Gốc Sậy và bài thơ hay |
Nhưng thôi, đấy là chuyện của các chú An Linh. Các chú ý muốn làm gì, không muốn làm gì chả được. Cái mình quan tâm ở đây là bài thơ của bác Nguyễn Hồng Kiên Gốc Sậy, được tụi nhóc nhà mình học thuộc, líu lo đọc suốt dọc đường từ Hà Nội xuống với các chú Hải quân Vùng I cuối tuần vừa rồi. Nghe tụi nhóc nhà mình đọc, các chú Hải quân lại... vỗ tay rầm rầm. Ối lính mới nhập ngũ, thậm chí là sĩ quan đào tạo chính quy trong Học viện cứ ngẩn người, vò đầu bứt tóc: "Bài thơ hay, dễ thuộc thế này, sao bây giờ mới biết nhỉ?"... Mấy ông bạn mình thì gật gù: "Mấy chục năm, đọc lại vẫn hay!".
Xin trân trọng giới thiệu bài thơ "Bến cảng Hải Phòng" mà bác Kiên Gốc Sậy làm hồi còn bé tý, trong cái hoàn cảnh rất thật: "Tôi ra Hải Phòng thăm ông chú, nhìn tàu bè ngợp quá, làm ngay bài thơ ông ợ!" như đã kể với mình, bên bàn bia hơi vỉa hè. Tranh thủ, mình giới thiệu luôn mấy hình lũ nhóc và "đại ca của lũ nhóc", cùng gia đình mấy người bạn tham dự "Khóa huấn luyện ngắn giờ trong Học kỳ Quân đội Hải quân" cuối tuần, để lũ trẻ con biết về khái niệm "Bảo vệ chủ quyền biển đảo"...
---------------------------------------------------------
BẾN CẢNG HẢI PHÒNG
Nguyễn Hồng Kiên
Em ra thăm bến cảng
Thăm chú ở Hải quân
Lúc trời vừa hửng sáng
Sương sớm đang tan dần.
Giữa mặt nước mênh mông
Những ngôi nhà đồ sộ
Tường xanh viền băng đỏ
Nổi bồng bềnh bồng bềnh
Không không phải nhà đâu
Tàu Hải quân ta đó
Xếp hàng nối đuôi nhau
Trông như từng dãy phố.
Khi mặt trời lên tỏ
Nước xanh chuyển màu hồng
Cờ trên tàu như lửa
Sáng bừng cả mặt sông.
Hôm nay nghỉ trong cảng
Ngày mai tàu ra khơi
Kéo cao cờ Tổ quốc
Cho sáng biển sáng trời.
(Bài thơ này, hiện mình được biết có 1 giáo trình dạy mầm non đưa vào, kèm theo xếp hình minh họa cho các cháu, nhưng không hiểu là lớp dành cho lứa tuổi nào. Bạn nào biết được, chỉ cho mình với)
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------
LẠI KHOE MẤY HÌNH CON GÁI NÀO
Mơ ước làm bộ đội Hải quân |
Gái em mặc quần đùi, ngồi xuồng đổ bộ |
Gái chị phổ biến cho bạn về khái niệm "Xuồng cao su đổ bộ" |
Hóng... máy chụp ảnh |
3 mẹ con nè |
Chuẩn bị tăng tốc |
Hải quân Việt Nam |
Chăm chú nhìn chú lái xuồng |
Xé nước phóng băng băng |
Cẩn thận kẻo rơi mất mũ |
Bộ đội Hải quân không có răng 9630 thế này đâu nhá |
2 mẹ con khoe... mỏ |
Hải quân con đang dỗi cái gì rồi... |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét