Thứ Tư, 26 tháng 1, 2011

Tết nhớ

Sắp đến tết rồi. Đợi tết đến lại nhớ tết xưa. Tết ngày nhỏ, tết ngày mới lớn, tết khi du học nước ngoài , tết hồi có Thầy với kiểu Hùng Vương thứ 18, tết khi Ba còn gọi điện từ Biên Hòa nhắc về quê ngoại nhớ nói gì, nhắc mua cái này, cái kia ... nếu về Nam ăn tết

Ngày nhỏ, thời bao cấp, tết dù khó vẫn là tết, vui hơn tết bây giờ đủ đầy mọi thứ.





Gần tết ba thường hay đưa chị em mình đi chợ Đồng Xuân hay Bách hóa Tổng hợp Hà Nội và cả hiệu sách nữa. Ngày đấy dù khốn khó trăm bề nhưng ba mẹ vẫn cố lo cho các con bằng với người ta. Ba mẹ còn cầu kỳ đưa các con đi may quần áo ở nhà may Đức Hạnh (nổi tiếng may quần áo trẻ em hồi bấy giờ ở Hà Nội). Mình vẫn nhớ Nghĩa có quần yếm còn mình có đầm thêu.



Ngày còn nhỏ mình ít khi phải đi xếp hàng, mình cứ đinh ninh là do mẹ làm trong hệ thống thương nghiệp quốc doanh nên nhà mình không phải xếp hàng. Hóa ra không phải, việc xếp hàng mua các thứ mẹ giao cho Nghĩa đảm nhiệm. Cậu Ba xem chừng vất vả nhất nhà do chị Hai vụng và lười quá. Chỉ được cái chành chọe với em là giỏi.

Mứt tết ngày xưa ngon hơn mứt bây giờ, mình thích nhất là mứt bí đao, mứt lạc và mứt hồng và ghét mứt cà rốt thậm tệ. Rượu mùi ngòn ngọt, thơm thơm còn rượu chanh có màu hơi vàng nhưng mùi hơi hắc

Ngày đó mẹ thường may quần cho mình bằng vải láng, cứng quèo quèo chỉ hợp để chơi nhảy ngựa. Mình rất thích quần lụa hay quần phíp nhưng mẹ bảo để dành cho chị Hòa, chị Hạnh (chị họ của mình). Đành phải chịu nhưng mình vô cùng ấm ức. Thực ra, mình ơn các chị họ của mình lắm lắm, mình ở xa, may còn có các chị ở gần đỡ đần những lúc ba mẹ trái gió trở trời. Bây giờ mới thấm câu "có con mà gả chồng gần..." của ông bà mình.



 Cái vụ củi lửa này phức tạp vô cùng, mình nhớ nhà mình hết đun củi, đun lá lại chuyển đun mùn cưa, bếp dầu mãi sau này mới có. Chỉ vì chuyện bếp núc này mà mình liên tục cãi nhau với thằng bạn hàng xóm. Ai cũng bảo mình đanh đá nhất khu tập thể.


Tết có pháo vẫn thích hơn



Một trong những niềm say mê của ngày tết là chơi tam cúc ăn tiền



Mặc dù chả bao giờ mình thắng, tiền mừng tuổi đã ít thì chớ lại thua bạc nữa mới khổ


Hồi đó dù chiến tranh ác liệt, ba mẹ vẫn hay đưa các con về quê ngoại ăn tết. Tết quê ngoại (Hoàng Khê) trong trí nhớ của mình là cả nhà dắt díu nhau đi bộ trong đêm từ ga Nghĩa Trang về nhà ông bà ngoại, vừa đi vừa ngủ gật, đôi lần được cậu đèo bằng xe đạp, là bánh gai, bánh mật, bánh chưng trong nhân có hành (lần nào cậu cũng phải làm riêng cho mình loại bánh không hành), là món tỏi non om và mứt dừa gì làm có màu vàng rất thơm.
Bây giờ, mỗi lần ra chợ thấy hàng tỏi non mình lại nhớ về hiên nhà ông bà ngoại chất đầy hành tỏi mới dỡ. Chỉ buồn một nỗi, quê ngoại là đất hành, đất tỏi mà mình lại chẳng biết ăn!
Và tết cũng là lúc Ba hay kể cho các con về quê nội Biên Hòa

Ba ơi, tết này là cái tết thứ hai Ba đi xa. Cả nhà nhớ Ba nhiều lắm.






















5 nhận xét:

  1. Me oi, viet nhieu bai ke ve ngay xua nhu the nay cho con doc nhe :D

    Con nho ong, yeu ca nha lam.

    Trả lờiXóa
  2. Con gái chuẩn bị tết thế nào rồi, hôm nay Bim vừa nhắc chị đấy

    Trả lờiXóa
  3. Con se an Tet o nha mot em ten la Kien, cung voi chi Xuan a! O nha thi chac la con se mua banh chung va gio. Ti nua con goi dien hihi

    Trả lờiXóa
  4. Anh xã nhà này thì bảo chị Hoàng Phương Trang kể "Ngày bé cái Dung vừa học giỏi vừa đảm đang, cái gì nó cũng làm khéo..." hehe
    Mà từ bé đã quen mặc "hàng hiệu" rồi nhỉ, thảo nào sành điệu thế!:)
    Thích mấy cái ảnh thời bao cấp quá! Trước tớ còn giữ được quyển sổ gạo mà anh xã làm chế độ cho cu Bịch nhà này vừa mới đẻ mỗi tháng đã được 5 kg gạo mà tự hào như lập được chiến công lớn ( Vì biết bao bé ở nhà C5 ( như Hà Nguyên con anh Chính) mấy tuổi mới có tiêu chuẩn gạo hàng tháng vì con theo mẹ, mẹ chưa vào biên chế thì con không có sổ hộ khẩu, chưa có hộ khẩu thành phố thì chưa có sổ gạo. Bấy giờ kể cứ như chuyện tiếu lâm ấy nhỉ!:)

    Trả lờiXóa
  5. Cái quyển sổ gạo ấy còn không, lần này về Nam mình cũng phải xin mẹ mấy thứ mẹ giữ lại từ hồi xưa.

    Trả lờiXóa